[Xuyên sách] Tôi Chỉ Muốn Làm Bà Nội Trợ
  • Thắng Nam không ngờ Thế Vinh lại thẳng thắn như thế, nhưng vốn dĩ cô chỉ muốn làm tròn bổn phận của một người vợ khi chồng đi làm về mà thôi, đâu cần quan tâm anh nghĩ gì hay có muốn chấp nhận hay không.
  • Rốt cuộc cô cũng đâu có tình cảm gì với người đàn ông trước mặt này.
  • Thắng Nam nhìn thẳng vào mắt của Thế Vinh, đối diện với đôi mắt sắc bén được xã hội mài giũa kia, cô không hề yếu thế, bởi vì bản thân cô cũng là người từng trải kia mà.
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    nh nói gì vậy chứ? Em chỉ kêu anh đi tắm thôi, bé Việt là con của em, em sẽ bảo vệ nó, anh không phải lo.
  • Nói xong, Thắng Nam xoay người đi vào nhà bếp kêu người dọn đồ ăn lên bàn, Thế Vinh nhìn theo bóng lưng của cô, trong lòng bắt đầu nảy sinh sự nghi ngờ.
  • Ánh mắt vừa rồi của cô chứa đầy ý cảnh cáo, khí thế không hề thua kém anh thậm chí anh còn hơi dao động trước cô, điều này tuyệt đối không thể xuất hiện trên người một người phụ nữ chỉ biết ăn chơi tiêu xài được.
  • Rốt cuộc điều gì đã xảy ra trong thời gian qua, hoặc nói đúng hơn đây có phải con người thật của cô hay không? Trước kia cô biểu hiện như một người ngu ngốc vô tri với mục đích gì?
  • Mang theo sự nghi ngờ, Thế Vinh ngồi vào bàn ăn đối diện với Thắng Nam, còn Thế Việt thì ngồi bên cạnh cô.
  • Thắng Nam chu đáo gắp cho con trai một miếng sườn, gắp cho chồng một đũa rau, Thế Vinh nhìn cọng rau trong bát của mình, lại nhìn miếng thịt sườn thơm ngon trong bát của con trai, trong lòng thầm nghĩ thiên vị thế này cũng quá lộ liễu rồi.
  • Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng Thế Vinh vẫn yên lặng gặp cọng rau mà mình ghét nhất bỏ vào miệng nhai, sau đó nhìn Thế Việt, hỏi:
  • Thế Việt gật đầu, bĩu môi nói:
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    Khụ khụ khụ...
  • Thắng Nam bị sặc cơm.
  • Thế Vinh liếc nhìn cô một cái, sau đó hỏi con trai:
  • Bé Thế Việt ngây thơ kể lại chuyện trong sân trường:
  • Vốn dĩ không có vấn đề gì, cùng lắm chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi, nhưng qua lời kể của Thế Việt, không hiểu sao Thắng Nam lại cảm thấy thẹn, giống như cô thật sự đã ăn hiếp con nít vậy.
  • Thế Vinh nhìn biểu cảm chợt thay đổi của Thắng Nam, trong lòng dâng lên một chút hứng thú, giống như bị sự đa dạng của cô thu hút vậy, tuy nhiên cái gì nên nói vẫn phải nói.
  • Thắng Nam hiểu Thế Vinh đang nói mình, nhưng cô vẫn không phục bèn phản bác:
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    Trẻ con hay người lớn gì cũng vậy thôi, nên cho chúng hiểu cảm giác bị người khác đặt biệt danh xấu khó chịu đến mức nào.
  • Thế Vinh thở dài, nói:
  • Lần này Thắng Nam cứng họng, cô quay sang hỏi Thế Việt:
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    Con và thằng nhóc Tí Hon đó là bạn thật sao? Nó bắt nạt con mà.
  • Thế Việt mở to mắt hồn nhiên đáp:
  • Thắng Nam: …
  • Tình bạn của trẻ con thật khó hiểu.
  • Nhưng sự thật cho thấy Thắng Nam đã lật xe ngay trong ngày đầu tiên xuyên vào tiểu thuyết, cô không ngờ lại có ngày mình bị chính phán đoán của mình hại, chẳng lẽ xuyên vào cơ thể của nữ phụ độc ác khiến trí thông minh của cô cũng giảm theo luôn rồi sao?
  • Đã vậy cô còn cảnh cáo cô giáo của thằng bé nữa, lần này thì rắc rối rồi đây.
  • Thế Vinh nhìn gương mặt ủ rũ của vợ mình, không hiểu sao khóe môi lại cong lên, anh không hề biết cô còn có một mặt đáng yêu như vậy đấy.
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    Con yêu à, có lẽ mẹ vừa gây ra sai lầm rồi.
  • Thắng Nam mếu máo nhìn Thế Việt, cậu bé thấy vậy vội an ủi mẹ:
  • Giọng điệu non nớt nhưng lại nói ra những lý lẽ người lớn của Thế Việt thành công làm Thế Vinh bật cười, hai mẹ con lập tức nhìn sang anh chớp chớp mắt tỏ vẻ không hiểu.
  • Bé Thế Việt
    Bé Thế Việt
    Đúng vậy, hôm nay con đến tìm bạn ấy chơi nhưng bạn ấy không thèm để ý đến con, chắc là cảm thấy thẹn vì bị mẹ gọi là đồ mập mạp đấy.
  • Thấy hai mẹ con làm động tác và biểu cảm giống hệt nhau, Thế Vinh càng cảm thấy buồn cười, nhưng vì sợ Thắng Nam thẹn quá hóa giận, anh vội hắng giọng nói:
  • Thế Việt nghe vậy hai bả vai nhỏ lập tức ủ rũ, quay sang nhìn Thắng Nam, nói:
  • Thắng Nam thở dài, đợi ba tháng nữa mới đi nhận lỗi thì chuyện cũng nguội mất rồi, có khi thằng bé kia đã không còn nhớ luôn ấy chứ.
  • Thế Vinh
    Thế Vinh
    Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
  • Thế Vinh
    Thế Vinh
    Nghe cô giáo nói hôm nay con và bạn học xảy ra chuyện không vui?
  • Bé Thế Việt
    Bé Thế Việt
    Bạn Tí Hon gọi con là đồ lùn tịt, cho nên mẹ gọi bạn ấy là đồ mập mạp, sau đó bạn ấy chạy vào lớp, cả ngày hôm đó không chơi với con nữa.
  • Thế Vinh
    Thế Vinh
    Đừng nói vậy với trẻ con, sẽ làm chúng bị tổn thương đấy.
  • Thế Vinh
    Thế Vinh
    Thằng bé kia chỉ mới năm sáu tuổi thôi, sẽ không hiểu được nhiều đạo lý như vậy đâu, hơn nữa có vẻ cô đã phá hủy tình bạn của chúng rồi.
  • Bé Thế Việt
    Bé Thế Việt
    Đâu có ạ, lúc đầu bạn ấy đúng là có ăn hiếp con, nhưng sau đó con đã mắng bạn ấy một trận, từ đó về sau chúng con là bạn bè của nhau luôn.
  • Bé Thế Việt
    Bé Thế Việt
    Không sao đâu mẹ, chỉ cần chúng ta có lỗi biết nhận lỗi là được, ngày mai con sẽ hẹn Tí Hon ra gặp mặt rồi mẹ xin lỗi bạn ấy đi.
  • Thế Vinh
    Thế Vinh
    Con trai à, con đã quên hôm nay là ngày cuối cùng đi học rồi sao? Ngày mai con sẽ nghỉ hè đấy.
  • Bé Thế Việt
    Bé Thế Việt
    Mẹ phải đợi ba tháng sau mới có thể đi xin lỗi rồi.
14
Chương 15: Hiểu lầm rồi!